Khi xác định được cấu tạo hoá học của nhiều loại thuốc, người ta đã nhận thấy: với một cấu trúc hoá học nhất định sẽ gây nên một tác dụng đặc trưng nhất định. Ngay từ năm 1878, Langley đã hoc rằng trong cơ thể có một chất nhận mà ngay cả atropin và pilocacpin đều có khả năng tác dụng tạo thành phức hợp. Ehrlich đã nhấn mạnh về phản ứng kháng nguyên kháng thể. Tuy chưa đề cập đến chất nhận thuốc nhưng Ehrlich đã quan niệm có "mạch bên" trong tế bào. Cũng trong thời gian đó Langley tiếp tục nghiên cứu công trình của Claude Bernard thấy rằng: chất có tác dụng sinh vật đặc hiệu của cơ vân ở chỗ tiếp xúc giữa tận cùng thần kinh và các sợi cơ được ông gọi là "chất nhận". Người đầu tiên nghiên cứu một cách có hệ thống động học của phản ứng giữa thuốc và chất nhận thuốc là Clark. Theo tác giả, cường độ đáp ứng sinh vật phụ thuộc vào nồng độ thuốc, số chất nhận còn tự do hoặc đã bị gắn chiếm bởi thuốc và vào ái lực của thuốc với chất nhận. Những năm gần đây, đã xác định được trọng lượng phân tử và thành phần cấu tạo của một số chất nhận. Nghiên cứu ái lực cũng như tính chọn lọc và tính đặc hiệu về tác dụng của các thuốc đã xác định được các "nhóm hoạt động" trong phân tử của một số chất nhận và cũng đã bước đầu đi sâu vào cơ chế tác dụng sinh vật học của các thuốc, các chất hoá học trung gian và các chất độc.